Suy Niệm Chúa Nhật XXVII Thường Niên - Năm A

Thứ bảy - 07/10/2023 09:26
Về những tài năng, sức khỏe, chức vụ, người ta cứ tưởng đó là sở hữu của cá nhân do mình làm nên, nhưng thật ra tất cả đều là hồng ân của Thiên Chúa, ngay cả mạng sống, chúng ta cũng chỉ là “tá điền” mà thôi, chúng ta có quyền khai thác làm lợi nhưng không phải là sở hữu chủ.
Suy Niệm Chúa Nhật XXVII Thường Niên - Năm A

Tin Mừng: Mt 21,33-43

33 Các ông hãy nghe một dụ ngôn khác: “Có gia chủ kia trồng được một vườn nho ; chung quanh vườn, ông rào giậu ; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. 34 Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 35 Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. 36 Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. 37 Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: “Chúng sẽ nể con ta.” 

38 Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: “Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!” 39 Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi. 40 Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia ?” 41 Họ đáp: “Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông.” 42 Đức Giê-su bảo họ: “Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao ? Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta. 43 Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.
* Suy niệm

TÁ ĐIỀN SÁT NHÂN

Trong văn minh du mục, súc vật là đơn vị kinh tế đánh giá sự giàu có của người dân, họ sống chết với đàn vật của mình, còn trong văn minh định canh định cư thì vườn nho là lợi tức kinh tế nuôi sống gia đình.  Do đó tất cả vốn liếng đầu tư vào vườn nho để có kế sinh nhai.  Vườn nho là lẽ sống của người nông dân tại vùng đất Do thái nằm ở Trung Đông, nơi khô cằn nắng nhiều mưa hiếm.  Vườn nho cũng như đàn vật thường được Kinh thánh lấy làm chủ đề để gửi gắm tâm sự của Ngôn sứ, có khi được nhân cách hóa. 

Tâm sự này được giải bày nơi Bài Đọc 1 (x. Is 5, 1-7): ông chủ nhà bỏ vốn đầu tư canh tác vườn nho, mong có mùa bội thu trái tốt, nhưng “nó lại sinh nho dại” (c. 2).  Công sức của ông bỏ ra, cuốc đất, nhặt đá, trồng giống nho quý, xây vọng gác, làm bồn ép nho.  Mất công tốn sức, mà không thu họach được gì, ông chủ tức giận bỏ hoang vườn nho.  “Vườn nho là chính nhà Ítraen”.  “Cây nho là dân xứ Giuđa”. (c. 7).  Tâm sự này được tiên tri viết lên để nói đến sự thất bại của Thiên Chúa khi chọn dân Ítraen. 

Cũng hao hao tâm tình đó, sáu trăm năm sau thời Isaia, Đức Giêsu lấy lại chủ đề tá điền vườn nho làm dụ ngôn, khi bị các đầu mục Do thái chất vấn về việc Người công khai khải hoàn vào thành thánh Giêrusalem, và đuổi quân buôn bán ra khỏi Đền Thờ.  Các đầu mục chất vấn Đức Giêsu: “Ông lấy quyền nào mà là làm các điều đó?  Ai đã cho ông quyền ấy? (Mt 21, 23).  Đức Giêsu trả lời bằng một câu hỏi: “Phép rửa của Gioan do đâu mà có? Bởi trời hay bởi người ta” (c. 25).  Họ nín thinh.  Người cũng không trả lời cho họ.  Và để cảnh giác họ về lỗi lầm của họ cũng như của các thế hệ đi trước họ, Đức Giêsu đổ tâm sự vào dụ ngôn  tá điền vườn nho. 

Một đại gia bỏ vốn đầu tư nông trại trồng nho: rào giậu, xây bồn ép nho, tháp canh, rồi cho tá điền thuê.  Đến mùa thu họach tá điền không nộp hoa lợi còn bắt gia nhân của ông chủ hành hạ giết đi.  Họ còn giết luôn cả người con độc nhất của ông chủ, khi người con đến thu hoa lợi.  Họ “bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi”, làm như vậy tưởng rằng sẽ chiếm được gia tài. (x. Bài Tin Mừng. Mt 21, 33-43).  Nhưng : “Nước Thiên Chúa, Người sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi” (c. 43).  Ám dụ khá rõ ràng để hiểu về việc dân Ítraen giết các Ngôn sứ và giết Đức Giêsu là người con độc nhất của Thiên Chúa.

Về những tài năng, sức khỏe, chức vụ, người ta cứ tưởng đó là sở hữu của cá nhân do mình làm nên, nhưng thật ra tất cả đều là hồng ân của Thiên Chúa, ngay cả mạng sống, chúng ta cũng chỉ là “tá điền” mà thôi, chúng ta có quyền khai thác làm lợi nhưng không phải là sở hữu chủ.  Thật vậy ngôi nhà mới xây thuộc về chủ nhà có sổ đỏ, được quyền sử dụng, nhưng suy cho cùng Thiên Chúa mới thật là Ông Chủ cuối cùng.  Nhìn những đổ nát sau những cơn thiên tai bão lụt gây ra, mới hiểu được ai là Ông Chủ cuối cùng của tất cả vạn vật. 

Lời thánh vịnh nhắc nhủ: “Kiếp phù sinh tháng ngày vắn vỏi, tươi thắm như cỏ nội hoa đồng, một cơn gió thỏang là xong, chỗ kia mình ở cũng không biết mình” (Tv 103).  Biết như thế để làm lợi những ân huệ Thiên Chúa ban, những gì ta ‘có’ và những gì ta ‘là’ , tất cả là ân huệ, chúng ta chỉ là tá điền vườn nho.  Sứ điệp Tin Mừng hôm nay nhắc nhủ chúng ta: Đừng chiếm đoạt những hồng ân Chúa ban, nhưng hãy sinh lợi vì nếu không, mọi sự sẽ bị cất đi và ban cho một ai khác biết sinh lợi.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết khiêm hạ đón nhận những hồng ân Chúa ban và đem ra phục vụ tha nhân chứ đừng tự mãn, khoe khoang và ỷ lại, vì con cũng chỉ là tá điền mà thôi. Amen

 

Lm. Lu-y Gonzaga Nguyễn Quang Vinh

Tác giả bài viết: Lm. Lu-y Gonzaga Nguyễn Quang Vinh

Nguồn tin: giaophankontum.com

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây