Ngọc Yến - Vatican News
Năm nay, ông Carlo và bà Lillina đã ngoài 70 tuổi, nhưng từ khi mới hơn 20 tuổi, hai người đã tham gia một khoá đào tạo của các cha Salêdiêng dành cho giáo dân chuẩn bị ra đi truyền giáo. Hai người đều có ý hướng chọn điểm đến là phía đông của Ecuador biên giới với Peru, rừng nhiệt đới Amazon, để sống với nhóm người do đỏ Shuar. Đó là một trải nghiệm, kết quả của một sự đáp trả tiếng gọi, nhưng sẽ làm nảy sinh nhiều hoa trái cụ thể là có nhiều người đón nhận Tin Mừng.
Hai ông bà cùng khởi hành với hai người khác. Bốn người được trao phó các nhiệm vụ khác nhau. Ông Carlo được khuyến khích thành lập một trường dạy nghề sửa môtô dành cho các bạn trẻ. Còn bà Lillina cùng với một nhà truyền giáo Salêdiêng và hai nữ tu đến một ngôi làng. Bà tin rằng Chúa sẽ cho bà thấy điều bà cần làm cho sứ vụ. Khi các nhà truyền giáo đến ngôi làng đầu tiên, lúc đó có một chuyện làm người dân tỏ ra lo lắng. Một bé gái bị rắn cắn sắp chết. Ngay lập tức bà đã lấy một viên đá mà các cha Dòng Trắng ở Bỉ đã cho bà để sử dụng như một phương thuốc trong những trường hợp như vậy. Em bé đã được cứu sống. Dân làng muốn bà ở lại với họ. Bà ở lại đó một mình trong gần 5 tháng, sau đó ông Carlo và một tình nguyện viên người Tây Ban Nha đến.
Bà Lillina giải thích: “Ra đi thi hành sứ vụ có nghĩa là nhìn ra xung quanh và thấy mọi sự với sự sáng tạo nơi mà sự hiện diện của chúng ta là hữu ích. Vì thế, vấn đề không phải là phải chuẩn bị mọi thứ. Chúng tôi, trong sự bé nhỏ của mình cố gắng ở với nhóm người dân bản địa này để giúp họ ý thức bảo vệ văn hoá truyền thống của họ, và ở đâu có thể, chúng tôi làm cho Tin Mừng được đón nhận”.
Bà cho biết người dân bản địa có phong tục, vào mỗi tối những người chủ gia đình kể chuyện về những giấc mơ của họ. Và khi tới lượt các nhà truyền giáo, mỗi người cố gắng tận dụng thời điểm đó để giới thiệu Kitô giáo cho họ. Đa số họ rất thích thú lắng nghe.
Bà Lillina giải thích: “Người ta nghĩ rằng nhà truyền giáo sẽ mang đến nơi truyền giáo một thứ gì đó, nhưng thực tế chúng tôi đã nhận được nhiều hơn những gì chúng tôi đã cho. Trước hết, ý nghĩa của việc chia sẻ: với người da đỏ, chúng tôi chia sẻ mọi thứ. Nếu họ đi săn, dù là chim hay heo rừng, họ luôn chia sẻ. Tiếp theo, ý nghĩa về tình huynh đệ: vấn đề của một người là vấn đề của mọi người. Hiểu được điều này đã giúp chúng tôi rất nhiều. Trên tất cả, chúng tôi được trải nghiệm lòng hiếu khách, là điều quý và đẹp nhất mà chúng tôi có thể nhận được. Trong mỗi túp lều luôn có sẵn một chiếc giường được làm bằng tre, để bất cứ ai mắc mưa - mưa ở những vùng đó rất nguy hiểm - có một nơi dừng chân”.
Ông Carlo nói: “Tất nhiên, lúc đến đây chúng tôi còn rất trẻ, thiếu kinh nghiệm ở nhiều mặt, nhưng chúng tôi có sự nhiệt tình của Công đồng Vaticanô II, kêu gọi chúng tôi ra đi. Chúng tôi đã cố gắng đáp lại với hết khả năng của chúng tôi. Chúng tôi đã gặp những người khác chúng tôi và điều này cũng giúp tri thức mở ra khi gặp những điều mới lạ. Nó giúp ích rất nhiều và không chỉ với các Kitô hữu”. Nhà truyền giáo giải thích sự dấn thân của họ vào thời điểm đó là giúp người dân trong làng cải thiện thực phẩm của họ, nhờ một hợp tác xã nông nghiệp được giới thiệu cho các trang trại trong khu vực.
Ông Carlo bày tỏ: “Trong sứ điệp Ngày Thế giới Truyền giáo năm nay, Đức Thánh Cha khuyến khích tất cả chúng ta hãy can đảm, chính trực như các Kitô hữu của cộng đoàn tiên khởi, để làm chứng cho Chúa Kitô bằng lời nói và việc làm, trong mọi môi trường cuộc sống. Điều này có nghĩa là luôn để cho cách cửa rộng mở. Nếu có ai đó đến xin chúng ta giúp đỡ, chúng ta phải tìm mọi cách có thể để giúp đỡ người này. Chúng ta làm như vậy theo gương cộng đoàn Kitô hữu tiên khởi, luôn tìm cách giúp đỡ nhau”.
Bà Lillina thì chia sẻ như sau: “Hoạt động truyền giáo là của chính giáo dân. Điều này được thể hiện qua cầu nguyện, hành động và sự cộng tác. Đức Thánh Cha đã nhấn mạnh rất nhiều về điều này. Hãy sẵn sàng trao dâng cuộc sống để chúng ta có thể đưa ra những câu trả lời cụ thể”. Bà nhận xét: “Như thế, là những nhà truyền giáo có nghĩa là mang cơ hội đến cho mọi người. Đây là điều đẹp nhất, là đủ để đáp trả cách quảng đại trong mọi khía cạnh của cuộc sống, mà đôi khi tiền không phải là tất cả”.
Bà Lillina và ông Carlo có hai người con. Hai con cùng với bố mẹ trở thành một Giáo hội tại gia, một gia đình truyền giáo, luôn mở ra với những người khác. Một trong hai người con đã trở thành linh mục của dòng Salêdiêng, hiện đang phục vụ ở Guatemala. Một gia đình truyền giáo theo đúng tinh thần của Giáo hội mời gọi: Truyền giáo là sứ vụ của tất cả những ai đã được rửa tội.
Nguồn tin: www.vaticannews.va
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn