Chúa Nhật Phục Sinh - Năm A

Thứ bảy - 08/04/2023 11:12
Đức Giêsu phục sinh, một biến cố lịch sử, một biến cố đã làm thay đổi niềm tin của bao nhiêu người, từ những người học trò theo Ngài hàng ngày, cho đến những người tội lỗi, được Ngài tha thứ và đón nhận, tất cả đầy hân hoan, bởi sự phục sinh của Thầy mình đã làm sống lại niềm tin mong manh của mỗi người, đã làm thay đổi diện mạo và con người của Thầy trong trái tim của bản thân. Có thể nói mầu nhiệm phục sinh là một sự biến đổi về hình ảnh Thiên Chúa, tình yêu và sự hiện diện của Ngài giữa thế giới, tất cả như mang một chiếc áo mới của niềm vui và hy vọng.
Hinh anh mung chua phuc sinh (2)
Hinh anh mung chua phuc sinh (2)

* Tin Mừng: Ga 20, 1-9
        Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu”. Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào trong. Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào, dù ông đã tới mồ trước. Ông thấy và ông tin, vì chưng các ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải sống lại từ cõi chết.

* Suy niệm:
    Kìa Chúa đã sống lại rồi, niềm vui tin mừng phục sinh được loan đi khắp mọi nơi. Bầu khí ảm đạm của những ngày tuần thánh đã được thay thế bằng tin mừng cứu độ được gởi đến cho mọi người, mọi nhà. Phụng vụ Lời Chúa hôm nay là những lời chứng của những người đi theo Chúa, của các học trò thân tín nhất của Đức Giêsu, tất cả như đang hối hả, như đang vội vàng lên đường, để tin mừng phục sinh được vang lên cùng trái đất, để ơn cứu độ được trao ban cho những ai thành tâm thiện chí, đón nhận một Thiên Chúa tình yêu, Đấng đã cúi xuống trở nên người, đã hy sinh cả sự sống, để cho con người được sống và sống dồi dào hơn.
     Khi được gặp Thầy sống lại, các Tông đồ đã thay đổi khuôn mặt và hình ảnh của Thầy mình trong suy nghĩ, trong nhận thức và thái độ sống của các ngài. Mạnh dạn, tự tin và đầy nội lực của Thánh Thần, các Tông đồ đã làm chứng cho niềm tin của mình, đó là một niềm tin đích thực, không ảo tưởng, không hoang đường, Đấng mà các ông tin không phải là ma quỷ, nhưng là một Đấng do Chúa Cha sai đến, đầy Thánh Thần, Ngài đã đến để làm thay đổi bộ mặt của thế giới và con người: “Trong những ngày ấy, Phêrô lên tiếng nói rằng: “Như anh em biết điều đã xảy ra trong toàn cõi Giuđêa, khởi đầu từ Galilêa, sau khi Gioan rao giảng phép rửa: ấy là Chúa Giêsu thành Nadarét. Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu cho Người. Người đi khắp nơi, ban bố ơn lành và chữa mọi người bị quỷ ám, bởi vì Thiên Chúa ở cùng Người. Và chúng tôi, chúng tôi là chứng nhân tất cả những gì Người đã làm trong nước Do-thái, và tại Giêrusalem, Người là Ðấng người ta đã giết treo Người trên thập giá”. Từ niềm tin, đến suy nghĩ về cuộc sống, từ tương quan tình người đến mối hiệp thông tình Trời, con người như đóng khung lại trong vỏ bọc của hạ giới, sự xuất hiện của Đấng Cứu Độ đã làm thay đổi tất cả. Nhưng để nhận ra điều đó, cần có niềm tin khiêm tốn đủ, cần có nỗ lực tích cực, mới có thể gặp một Đấng gọi là Chúa Phục sinh.
      Dù chưa một lần được ở bên cạnh Đức Giêsu, Đấng Phục sinh, nhưng thánh Tông đồ Phaolô luôn tự hào về Đấng ấy, bởi Đấng ấy đã chọn gọi ngài trở thành Tông đồ, cảm nghiệm được chiều sâu của tình yêu đó, thánh nhân luôn nhắc nhở các học trò của mình, các cộng đoàn của mình qua các lá thư, hãy luôn cố gắng làm mới niềm tin của mình, chỉ có niềm tin vào một Đức Giêsu Kitô mới có thể cho con người tự do, bình an và hạnh phúc đích thực: “Anh em thân mến, nếu anh em đã sống lại với Ðức Kitô, anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Ðức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất”. Đức Giêsu Kitô đã biến đổi tâm hồn, nhận thức và trái tim của anh em, thì anh em phải cố gắng để trở nên một con người mới, một con người có suy nghĩ và trái tim của Thiên Chúa, một con người luôn sống theo lề luật của thượng giới, chứ họ không còn là người hạ giới.
        Các Tông đồ hay những người phụ nữ đi theo Chúa, họ có điểm chung là đã được Đức Giêsu cảm hóa, tha thứ và sửa dạy, để mỗi ngày họ là những người thuộc thượng giới, chứ không còn là những người của thế gian nữa: “Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu”. Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước”. Chỉ có những ai đã được nghe và chứng kiến câu chuyện bi ai của Thầy, mới có thể cảm nghiệm được Thầy yêu họ đến chừng nào. Ánh mắt tha thứ của Thầy mênh mang vô cùng, vòng tay yêu thương của Thầy, ấm áp biết bao, trái tim của Thầy rộng lớn chừng nào, dám cho tôi một chỗ trong đó. Chắc chắn đó là cảm nghiệm của Phêrô, của Maria Madalena, của Gioan và những người đi theo Chúa tới đỉnh đồi Can vê. Để rồi khi nghe tin mồ trống, các ông bán tín bán nghi, chạy đến để coi lời Thầy tiên báo xưa có đúng vậy không, quả là như thế. Còn niềm vui nào ngập tràn hạnh phúc cho bằng niềm vui của những người được yêu và được tha thứ.
        Đi theo Thầy bao nhiêu năm, nhưng trong suy nghĩ của các Tông đồ nói chung và Phê rô nói riêng, hình ảnh và con người của Thầy chỉ dừng lại là một anh hùng, một vị lãnh đạo, nếu có hơn thì chỉ là một tiên tri. Vì thế, nghe tin Thầy không còn trong mồ nữa, các ông rơi vào trạng thái hỗn loạn trong tâm trí, không biết ngày mai sẽ ra sao. Được gặp Thầy, các ông mừng rỡ, bóng dáng Thầy đã làm sống lại niềm tin của mỗi người, đã làm sống lại hình ảnh về Thầy trước đây, dù còn mờ nhạt, nay đậm nét của một Thiên Chúa làm người. Thầy sống lại và đã cho các ông sống lại trong niềm tin, cho các ông một niềm hy vọng vào một Thiên Chúa tình yêu.
         Con người Phêrô có những phản ứng rất người, rất chân thành. Dù mang tiếng là chối Thầy, nhưng lời chối bỏ đó không đến từ trong tâm trí hay có tính toán trước, chỉ dừng lại nơi cảm giác sợ hãi, Đức Giêsu biết điều đó, vì thế, Ngài quay lại tìm ông, bởi lúc đó ông quá sợ hãi và mất định hướng, gặp ánh mắt của Thầy, Phêrô giật mình, hối hận và tiếp tục hành trình theo Thầy. Nghe tin Thầy đã sống lại, ông chạy ngay ra mồ, bởi đó là nơi ông chứng kiến xác Thầy được đặt vào. Ông chỉ thấy mồ trống, thấy các đồ vật, nhưng không thấy xác Thầy. Lúc đó, những lời Thầy tiên báo xưa trở lại trong suy nghĩ của ông, tất cả như vụt sáng lên, ông đã tin. Hình ảnh của Thầy lúc này trong tâm trí của Phêrô rất mới, rất lạ, đúng là hình ảnh của Đấng Chúa Cha sai đến. Đức Giêsu phục sinh đã làm sống lại hình ảnh của Thiên Chúa trong tâm trí và trái tim của Phêrô trước khi Phêrô được gặp Thầy tại Galilêa.
         Người phụ nữ nổi tiếng trong Tân ước là Maria Madalena, người được Đức Giêsu xua trừ ma quỷ ra khỏi cuộc đời. Từ đó, bà đi theo Ngài, giúp đỡ Ngài cùng với các người phụ nữ khác. Trong suy nghĩ của bà, Đức Giêsu là một tiên tri, một đấng có uy quyền cả trên ma quỷ, bệnh tật và sóng gió nữa. Quả là một con người phi thường, có thể hiểu được phần nào niềm vui của bà khi được tự do, không còn lệ thuộc vào bệnh tật và đau khổ nữa, nhưng hạnh phúc hơn là khi bà được gặp lại Thầy mình, sau khi Thầy đã bị kết án tử, đã chôn cất trong mồ đá. Bà được Thầy gọi tên, được Thầy nhờ báo tin cho các anh em của Thầy. Còn lời nào tả cho hết niềm vui của một người phụ nữ được gọi là tội lỗi, nay trở thành sứ giả của tin mừng phục sinh. Đức Giêsu phục sinh đã khơi dậy niềm vui và hy vọng trong suy nghĩ, trong tâm trí và trong tâm hồn của bà. Bà đã được Ngài cho phục sinh qua biến cố được gặp gỡ, trò chuyện với Ngài.
       Đức Giêsu phục sinh, một biến cố lịch sử, một biến cố đã làm thay đổi niềm tin của bao nhiêu người, từ những người học trò theo Ngài hàng ngày, cho đến những người tội lỗi, được Ngài tha thứ và đón nhận, tất cả đầy hân hoan, bởi sự phục sinh của Thầy mình đã làm sống lại niềm tin mong manh của mỗi người, đã làm thay đổi diện mạo và con người của Thầy trong trái tim của bản thân. Có thể nói mầu nhiệm phục sinh là một sự biến đổi về hình ảnh Thiên Chúa, tình yêu và sự hiện diện của Ngài giữa thế giới, tất cả như mang một chiếc áo mới của niềm vui và hy vọng. Đó là sẽ là động lực, giúp cho các học trò, các môn đệ của Ngài tự tin hơn, mạnh dạn hơn, bước vào một thế giới đầy tính thế tục, đầy tính thực dụng và ảo tưởng, để làm chứng cho một Thiên Chúa luôn hiện diện, luôn đợi chờ và sẵn sàng tha thứ cho bất cứ ai chỗi dậy, trở về với tâm tình sám hối.
        Lạy Chúa Giêsu phục sinh, Chúa đã làm thay đổi những con người đã chứng kiến tất cả những gì đã xảy ra trong cuộc đời của Chúa, họ đã trở nên những con người mới, tâm trí của họ có hình ảnh của một Thiên Chúa quyền năng, đầy tình thương, xin Chúa giúp chúng con hoán đổi hình ảnh Thiên Chúa trong niềm tin của mỗi người, để chúng con được phục sinh của Chúa mỗi ngày. Từ một vị Thiên Chúa làm người, biến cố phục sinh đã giúp con người nhận ra đó không chỉ là một con người thực sự, nhưng là một Thiên Chúa làm người, một Thiên Chúa luôn hiện diện và gần gũi với con người mỗi ngày, xin giúp chúng con xác tín niềm tin của mình cách rõ ràng hơn, mạnh mẽ hơn trước mọi biến cố cuộc đời. Amen.

Tác giả bài viết: Lm. Phêrô Trần Bảo Ninh

Nguồn tin: gpbanmethuot.vn

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây