Thierry Félix sinh ra trong một gia đình không có truyền thống âm nhạc. Nhưng vào năm 16 tuổi, qua một người bạn Félix khám phá ra anh có tình yêu với đàn Piano. Félix nói: “Từ lúc đó, tôi luôn bị cây đàn cuốn hút. Tôi có thể bỏ ra hàng giờ để chơi đàn và nhận ra mình đam mê với nhạc cụ này. Tôi đã bị vẻ đẹp của âm nhạc chinh phục. Tôi hứa với Chúa: Nếu Chúa làm cho con trở thành một nhạc sĩ, con sẽ từ bỏ tất cả và sẽ không bao giờ kết hôn”. Không nghi ngờ gì, đây đúng là một dấu hiệu cho ơn gọi sau này của Félix. Sau này, chính Félix đã nhận ra điều này.
Sau khi tốt nghiệp, Félix đăng ký vào ngành Khoa học Chính trị, nhưng cảm thấy không phù hợp. Anh chuyển qua học Âm nhạc ở Sorbonne, đồng thời theo học Nhạc viện. Sự nghiệp ca hát trong tương lai đang dần tỏ hiện khi Félix có cơ hội thử giọng tại một dàn hợp xướng. Félix bộc bạch: “Giám đốc nhạc viện ấn tượng bởi chất giọng của tôi và khuyên tôi nên kiên trì. Lúc đó, tôi cảm thấy mình đã tìm được ơn gọi. Thật vậy, tôi là người hay mắc cỡ, nhưng khi hát tôi cảm thấy thoải mái. Dường như tôi đã tìm được chính mình, tôi cảm thấy ổn”.
Sau đó, mọi thứ kết hợp với nhau một cách hài hòa: Félix hát ở nhiều nhà thờ ở Paris, biểu diễn nhiều tác phẩm tôn giáo lớn ở Nhạc viện Quốc gia Paris và trở thành một nghệ sĩ độc tấu kèn baritone nổi tiếng. Sự nghiệp của Félix thực sự bắt đầu vào năm 1992, khi anh nhận được giải nhất trong cuộc thi hát quốc tế của nữ hoàng Élisabeth Bỉ. Từ đó, trong hai mươi năm, Fèlix đã đi qua các nhà hát lớn trên thế giới, với những vai diễn uy tín và ghi lại nhiều kỷ lục. Một sự nghiệp thành công cho đến năm 2009, năm đức tin đến với Fèlix làm lung lay tận sâu thẳm cuộc đời anh.
Félix không được lớn lên trong một gia đình Công giáo. Bố là một người vô thần và mẹ là Kitô hữu nhưng không thực hành đạo. Félix chưa được lãnh nhận bí tích Thánh tẩy và chưa bao giờ tham dự thánh lễ mặc dù đối với anh nhà thờ có sức thu hút. Anh nói: “Đức tin đã hiện diện: Tôi đọc sách kinh bổn của mẹ tôi và thắp nến trong nhà thờ, nhưng chỉ dừng lại ở đó. Niềm tin của tôi đã được củng cố nhờ âm nhạc. Tôi đã hát nhiều bài thánh ca, và loại nhạc này đối với tôi là siêu việt, ràng buộc tôi với Chúa. Đó là một lời cầu nguyện liên tục dâng lên Thiên Chúa”.
Theo thời gian, Félix bắt đầu đến các nhà thờ thường xuyên hơn, đọc kinh Mân côi ... nhưng không tham dự Thánh lễ. Và một ngày kia, ở tuổi 37, khi Félix cùng với một người bạn chuẩn bị cho một chuyến dã ngoại, nhưng đến phút cuối người bạn nói anh cần phải đi tham dự Thánh lễ Chúa nhật trước đã. Một phản ứng bất ngờ và tự nhiên Félix nói anh cũng đi tham dự Thánh lễ. Và thế là lần đầu tiên trong đời Félix đã tham dự Thánh lễ. Félix thú nhận kể từ ngày đó anh đã được biến đổi và thường xuyên tham dự Thánh lễ”.
Tại Paris, Félix tham gia sinh hoạt tại nhà thờ Thánh Clotilde và được biết rằng phải mất ba năm trước khi được rước lễ. Tinh thần nổi loạn của anh nổi dậy, anh nói: “Dường như tôi không thể hoàn thành khóa học giáo lý 3 năm đó, bởi vì nó ảnh hưởng đến rất nhiều sự nghiệp âm nhạc của tôi. Nhưng tôi quyết định đi tiếp, vì xác tín rằng chỉ có đức tin mới quan trọng. Tôi tiếp tục đi đến Thánh lễ và để lương tâm tiếp tục được chấn vấn”.
Sau một thời gian phân định, Félix hiểu tầm quan trọng của việc xác nhận đức tin Công giáo và chấp nhận ý tưởng được rửa tội. Anh nói: “Tôi đã đến gặp linh mục giáo xứ Belle-Île và kể cho cha câu chuyện của tôi. Lập tức cha mở rộng vòng tay đón nhận tôi và quyết định rửa tội cho tôi vài ngày sau đó, trong lễ vọng Phục sinh. Tôi được lãnh bí tích rửa tội cách đặc biệt với sự chuẩn nhận của giám mục sau khi hiểu trường hợp đặc biệt của tôi”.
Chính vào lúc được lãnh nhận bí tích rửa tội chàng trai trẻ cảm thấy sự nghiệp không còn quan trọng đối với mình nữa. Félix chia sẻ: “Sự nghiệp ca hát của tôi không còn đáp ứng mong đợi của tôi. Tôi không còn thấy lý tưởng của tôi trong âm nhạc”. Và thời điểm đó trùng với cuộc khủng hoảng kinh tế năm 2009 đã gây khó cho các hợp đồng của Félix, và điều gây khó khăn thêm cho Félix do vấn đề sức khỏe: mong muốn thay đổi cuộc đời đã đi vào Félix. Félix nói tiếp: “Tôi không còn tìm cách duy trì sự nghiệp âm nhạc và tôi không bao giờ hối tiếc về điều này. Tôi bắt đầu làm những việc khác không liên quan đến âm nhạc và bắt đầu phục vụ giáo xứ. Theo một cách nào đó, tôi trở thành "linh mục phó": Tôi trở thành người năng động trong viêc dạy giáo lý, trong Thánh lễ, tôi chơi đàn organ ... Có thể nói rằng tôi đã học cách trở thành một linh mục theo cách này”.
Félix nói với cha xứ ước muốn trở thành phó tế và bốn năm sau đó, năm 2013 Félix được phong chức phó tế vĩnh viễn. Tiếp đến, sau ba mươi ngày phân định tĩnh tâm, phó tế Félix bày tỏ mong muốn trở thành linh mục. Kết thúc ba năm đào tạo, thầy Félix được thụ phong linh mục tại Vannes vào ngày 23 tháng 6 năm 2019. Vào lúc này tân linh mục nói: “Tôi ý thức mình luôn luôn được kêu gọi để trở thành linh mục. Lời hứa của tôi không kết hôn ở tuổi mười bảy đúng là một dấu hiệu của điều này. Trong hai mươi năm sự nghiệp, có những lúc ý tưởng kết hôn đã đến với tôi nhưng các mối quan hệ đều thất bại, bởi vì tận sâu thẳm, tôi không được kêu gọi sống điều này. Hôm nay tôi dâng Thánh lễ, điều này thật là đẹp. Tôi cảm nhận được hiện diện của Chúa trên bàn thờ. Một điều rất vĩ đại!”.
Hiện nay, cha Félix vẫn còn yêu âm nhạc, nhưng với một tinh thần khác như cha nói: “Chắc chắn tôi vẫn còn gắn bó với âm nhạc và tôi yêu vẻ đẹp nhiệm mầu của Thánh lễ. Tôi hạnh phúc vì âm nhạc không còn là điều quan trọng nhất mà là Thánh lễ. Tất nhiên, thật là đẹp âm nhạc phục vụ cho Thánh lễ. Có nhiều vẻ đẹp trong một Thánh lễ trọng cũng như trong một Thánh lễ đơn sơ. Chúa ở khắp mọi nơi và Ngài tỏ mình trong một dàn hợp xướng lớn cũng như trong giọng hát đơn sơ của một bà lão cố gắng để làm sinh động Thánh lễ”.
Nguồn tin: www.vaticannews.va
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn