* Phúc Âm: Ga 6, 61 - 70
Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!” Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: “Ðiều đó làm các con khó chịu ư? Vậy nếu các con thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời Ta nói với các con là thần trí và là sự sống. Nhưng trong các con có một số không tin”. Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: “Bởi đó, Ta bảo các con rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho”. Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui, không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: “Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?” Simon Phêrô thưa Người: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Ðấng Kitô Con Thiên Chúa”.
* Suy niệm
AI ĐI? AI Ở?
Biết theo ai bây giờ?
Trong phần cuối diễn từ về bánh trường sinh, Ðức Giêsu vẫn tiếp tục khẳng định: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời” (Ga 6,54; 6,55-58) Câu nói này không chỉ làm cho người Do Thái bực mình, mà ngay cả các môn đệ cũng cảm thấy bối rối. Các ông sửng sốt vì lời tuyên bố của Ðức Giêsu Các ông cũng lấy làm chướng tai, và các ông cũng phản đối Một số người không muốn nghe những lời như thế nữa, họ rút lui Tại sao thế?
Ðiều này cũng dễ hiểu. Từ lâu, họ vẫn hy vọng sẽ được chứng kiến những giây phút vinh quang của Thầy lẫn trò, nhưng Ðức Giêsu đã bỏ qua cơ hội ấy Ðang khi dân chúng vui mừng vì được ăn bánh no nê và muốn tôn Người làm vua, Ðức Giêsu đã chẳng lợi dụng lòng nhiệt thành ấy để đăng quang: Người đã giải tán dân chúng và cả các môn đệ nữa . Lúc này, câu nói của Ðức Giêsu tạo nên phản ứng không chỉ nơi dân chúng mà cả các môn đệ nữa Các ông có cảm tưởng như gió đã xoay chiều, và các ông cảm thấy chán nản
Về phần Ðức Giêsu, Người vẫn kiên định với những điều Người vừa tuyên bố Người hỏi những người thân đang vây quanh: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”
Ðức Giêsu là ai mà vẫn cương quyết không lùi bước ngay cả khi nhìn thấy sự cô đơn hoàn toàn, tức là thất bại?
Trước câu hỏi của Ðức Giêsu, ông Phêrô đã thay mặt cho Nhóm Mười Hai để trả lời: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai?” Câu trả lời này chẳng làm sáng tỏ thêm mầu nhiệm sâu xa vừa được tỏ bày Có thể coi câu trả lời ấy diễn tả rõ thái độ bối rối Nếu như giữa Ðức Giêsu và các tông đồ không có những tương giao vốn được kiến tạo dần dần, thử hỏi rằng câu trả lời ấy còn cho thấy tình trạng bi đát như thế nào?
Tuy vậy, câu trả lời của ông Phêrô cũng xuất phát từ lòng khiêm tốn, nên đó còn là tiếng nói của lòng tin Ðây không phải là lòng tin mù quáng vì dựa trên xác tín những lời của Ðức Giêsu phải có một ý nghĩa nào đó, mặc dù người nghe chưa hiểu Thế nhưng lòng tin này phải lần lần bước trong bóng tối, phải trải qua những thử thách mới đạt tới mức hoàn hảo.
Như thế, ngày nay cũng như ngày xưa, con người luôn có những lý do để nghi ngờ, để đặt thành vấn đề Ðối với những ai Người muốn lôi kéo về phía mình, Thiên Chúa không bao giờ làm cho con đường trở thành dễ dàng hơn Ai muốn viện cớ những khó khăn để trốn tránh, để che giấu chính mình, người ấy làm một điều vô ích. Nhưng liệu mỗi người, với những kinh nghiệm đã trải qua, có thể nói lên như ông Phêrô: “Chúng con biết theo ai bây giờ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời”
Sự chọn lựa gay gắt
“Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa”
Lạ lùng quá! Tại sao Ðức Giêsu lại nói với đám đông những lời lẽ như thế? Hôm qua, họ là năm ngàn người, họ sẵn sàng làm thành một đạo binh đi theo Người Còn Người lại nói cho họ rằng thân xác Người là của ăn và máu Người là của uống Chẳng lẽ Người coi họ là những kẻ ăn thịt người?
“Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”
Thái độ của Ðức Giêsu lạ quá! Người đến để loan báo lời ban sự sống, và Người nói lên như một lời mời Vậy mà những kẻ thân cận với Người lại không hiểu được lời ấy, và những ai nghĩ rằng Người là Ðấng Mêsia, là Ðấng cứu độ Israel lại lấy làm chướng tai.
Hôm trước, Người đã làm cho bánh hoá ra nhiều Một hành động rất lạ, đám đông chưa bao giờ được chứng kiến Tất cả đám đông được ăn no Họ không rời bỏ Người, cứ bám riết lấy Người Người đi đâu, họ đi theo đó Nếu ngày nào Người cũng làm như thế thì tuyệt biết mấy Phải rồi, Người là Vua.
Thế nhưng, vương quyền của Ðức Kitô khác hẳn điều họ vẫn mong ước: “Thật tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi vì các ông được ăn bánh no nê” Người có ý nói: bánh tôi đem đến là điều gì khác chứ không phải thứ bánh các ông ăn hôm qua Lời Người nói làm một số người tức giận, số khác lại thất vọng Tuy vậy, lời của Người buộc họ phải đáp trả, phải chọn lựa, hoặc là “tôi không tin và tôi bỏ đi”, hay là “tôi tin và tôi ở lại!”
Một số môn đệ đã bỏ đi, Nhóm Mười Hai ở lại Các ông ở lại, nhưng phải chăng các ông đã hiểu được Ðức Giêsu và lời Người nói? Có thể các ông không hiểu, nhưng ít là các ông cảm thấy vấn đề Ðức Kitô nêu lên thật thiết yếu Sau này, vấn đề trên sẽ được đặt ra lại theo một hình thức khác: “Phần anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Khi đó ông Phêrô đã nhân danh những người khác thưa lại: “Thầy là Ðấng Kitô Con Thiên Chúa hằng sống”
Ðức Giêsu vẫn tiếp tục nêu lên câu hỏi ấy với mỗi người: Anh em có ở lại không? Anh em sẽ đi đâu? Anh em chọn bánh đem lại sự sống hay chọn bánh lúa mì?
Chọn lựa này chính là cao điểm trong cuộc đối thoại giữa Thiên Chúa và loài người Họ đã đọc Tin Mừng, nhưng liệu họ có sẵn sàng mở rộng tâm hồn để Thần Khí làm cho sống? Họ biết rằng con đường phải đi qua thập giá, phải xuyên qua việc trao tặng cuộc sống của chính mình trong suốt mọi ngày Họ cũng biết rằng con đường ấy bao hàm nhiều niềm vui, đồng thời cũng đòi buộc nhiều từ bỏ Nhưng họ có dám bước đi trên con đường đó?
Thật không gì rõ ràng hơn! Quả là một thử thách lớn chứ không phải chỉ là chấp nhận ở đầu môi mà không liều mạng Câu hỏi Ðức Kitô nêu lên thật cấp thiết Câu hỏi ấy đã làm cho một số môn đệ rút lui Câu trả lời của mỗi người cũng rất quyết liệt: nó đưa cả cuộc sống của mỗi người vào đó.
Vẫn có những khoảng tối
Nói cho cùng, Ðức Giêsu quả là một vị Thầy làm cho các môn đệ phải lúng túng Từ trước đến giờ, Người đặt tất cả lý lẽ trên từ ngữ “thịt” Phải ăn thịt Người mới được sống đời đời Lúc này, Người lại kết luận: “Chính tinh thần mới làm cho sống, xác không ích lợi gì” Rồi cả xác thịt lẫn máu huyết cũng không thể đưa đến lời tuyên xưng: “Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,16)
Như thế, phải đợi đến khi Ðức Giêsu phục sinh, thịt và máu mới đạt được ý nghĩa chung cuộc, mới được đón nhận trong lòng tin dứt khoát, “khi anh em thấy Con Người ngự trên nơi Người vẫn ngự trước kia ”
Vì vậy, chúng ta phải đối diện với mầu nhiệm lớn lao này Tất cả đều tùy thuộc vào lòng tin của chúng ta, vào thái độ của chúng ta đối với Tin Mừng cũng như vào cuộc chiến đấu của chúng ta chống lại những thói quen, những xơ cứng trước bí tích thịt và máu Ðức Giêsu Nếu không ý thức, cuộc gặp gỡ của chúng ta với Ðức Giêsu sẽ rất nhạt nhẽo, vô vị, và chúng ta sẽ cảm thấy ngại ngùng trước những lời tuyên bố của Ðức Giêsu
Chấp nhận làm môn đệ Ðức Giêsu là chấp nhận đi trong lòng tin. Chấp nhận Mình và Máu Ðức Giêsu là chấp nhận đi theo Ðức Kitô, trong khi vẫn được bổ dưỡng nhờ bánh Người ban tặng, và chỉ nương tựa vào một mình Người. Mỗi người Kitô hữu vẫn có những khoảng tối, nhưng đó lại là một tiếng kêu hướng lên Chúa Cha, là một lần xác tín vào Ðức Giêsu, Ðấng có lời “đem lại sự sống đời đời”.
Lm. Giuse Nguyễn Cao Luật, OP
Nguồn tin: www.giaophandanang.org
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn