* Tin Mừng: Lc 3, 1 - 6
Ðời hoàng đế Ti-bê-ri-ô năm thứ mười lăm, Phong-xi-ô Phi-la-tô làm toàn quyền xứ Giu-đê-a, Hê-rô-đê làm thủ hiến xứ Ga-li-lê-a, còn em là Phi-líp-phê làm thủ hiến xứ I-tu-rê và Tra-khô-nít; Li-xa-ni-a làm thủ hiến xứ A-bi-lên; An-na và Cai-pha làm thượng tế; có lời Chúa đã kêu gọi Gio-an, con Da-ca-ri-a, trong hoang địa.
Ông liền đi khắp miền sông Gio-đan, rao giảng phép rửa sám hối cầu ơn tha tội, như lời chép trong sách Tiên tri I-sai-a rằng: “Có tiếng kêu trong hoang địa: Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng, hãy lấp mọi hố sâu và hãy bạt mọi núi đồi; con đường cong queo hãy làm cho ngay thẳng, con đường gồ ghề hãy san cho bằng. Và mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa”.
* Suy niệm
HÃY KIẾN TẠO SA MẠC
TRONG TÂM HỒN
ĐỂ GẶP CHÚA VÀ THẤY ƠN CỨU ĐỘ
` Qua các bài đọc Chúa nhật II Mùa Vọng, Giáo Hội cũng kêu mời chúng ta hãy kiến tạo ra sa mạc trong tâm hồn để gặp gỡ Thiên Chúa và thấy ơn cứu độ. Bài đọc 1, chúng ta vừa nghe, Tiên tri Barúc muốn khẳng định với dân Do Thái rằng cuộc sống và niềm hạnh phúc là những điều có thể thực hiện được sau những năm tháng họ phải sống trong cay đắng, tủi nhục, đen tối của kiếp sống lưu đày lúc bấy giờ. Để diễn tả sứ điệp hy vọng và tin tưởng ấy, tiên tri dùng một số hình ảnh biểu tượng như chiếc áo choàng công chính của Thiên Chúa, tên gọi, và các kỳ công vĩ đại của Thiên Chúa. Chiếc áo choàng công chính của Thiên Chúa ám chỉ phẩm giá của con người khi giới thiệu thành thánh Giêrusalem, là biểu tượng của toàn dân Chúa. Cho nên, toàn Dân Chúa hãy cởi bỏ áo tang chế khổ nhục là mất hy vọng, bất an và khổ đau buồn rầu đi để mặc lấy đức công chính của Thiên Chúa mà Ngài sẽ trao ban trở lại cho họ phẩm giá làm dân riêng Chúa chọn và chấm dứt sự sống khổ nhục họ phải chịu trong thời lưu đày nhờ họ có lòng kính sợ Thiên Chúa. Hình ảnh chiếc áo mới công chính mừng vui trên đây hé mở cho chúng ta thấy ý nghĩa việc Thiên Chúa can thiệp vào lịch sử nhân loại khi cho Đức Giêsu Kitô nhập thể làm người. Chúa Giêsu Kitô mặc lấy chiếc áo yếu hèn của thân phận làm người, mặc lấy chiếc áo rách nát, tả tơi, hôi thúi của tội lỗi làm biến dạng con người khiến cho con người không còn giống Thiên Chúa nữa, vì đã đánh mất đi phẩm giá làm con Thiên Chúa và là thụ tạo tuyệt diệu nhất trong mọi loài thụ tạo. Chúa Giêsu mặc lấy nó để đánh đổi cho loài người chiếc áo mới, tinh tuyền thánh thiện được làm con cái Thiên Chúa và giống hình ảnh Ngài. Với phẩm giá mới ấy, thành thánh Giêrusalem đại diện cho dân Chúa mang một tên gọi mới: Hòa Bình, Công Chính và Vinh Quang của lòng thương xót. Dân riêng của Thiên Chúa từ nay, sẽ làm một dân tộc diễn tả sự an bình, công chính, lòng nhân từ, thương xót và vinh quang mà Thiên Chúa hiện thực trong vương quốc thiêng linh của Ngài. Vương quốc mà Thiên Chúa cống hiến cho nhân loại ngay từ bây giờ, trên trần gian này, với biến cố Đấng Thiên Sai nhập thể làm người. Trong tên gọi mới này cũng tiềm ẩn tên gọi Giêsu mà Thiên Chúa sẽ dành riêng cho Ngài là Đấng Cứu Thế. Chúa Giêsu là ơn cứu rỗi, là sự che chở Thiên Chúa gởi đến cho loài người luôn bị sự dữ cám dỗ và thường bị tội lỗi chiếm hữu. Công trình cứu độ và giải phóng ấy được Thiên Chúa ra tay hiện thực và trao ban cho dân Người, với sự cộng tác của mọi loài, mọi vật, y như trong biến cố xuất hành khỏi Ai Cập thời xa xưa. Thiên Chúa sẽ ra tay gạt bỏ mọi chướng ngại, khó khăn. Đường vào sa mạc dẫn đưa dân Ngài vào Đất Hứa sẽ thẳng băng, không còn gò cao. Sa mạc nắng cháy khô cằn sẽ nở hoa xanh tươi.
Cho nên, Lời thánh Gioan Tẩy Giả rao giảng trong Tin Mừng diễn tả trước sứ điệp mà Chúa Giêsu Kitô loan báo sau này: Để gặp Chúa và được ơn cứu độ, con người phải lãnh nhận bí tích rửa tội, sám hối, hoán cải tâm lòng, thay đổi lối sống, canh tân đời sống thánh thiện, bác ái, khiêm nhường, phục vụ và hy sinh bởi vì Đấng Thiên Sai đã hiện diện giữa lòng trần gian. Nói cách khác, để gặp Thiên Chúa và được ơn cứu độ của Chúa Giêsu, chúng ta phải biết luôn kiến tạo một sa mạc trong lòng ta. Vì chưng, trong Kinh Thánh, chúng ta thấy sa mạc là nơi gặp gỡ Thiên Chúa. Nếu sa mạc là lòng chúng ta khô cằn niềm tin, thất hy vọng và không phó thác, sa mạc là lòng chúng ta gồi ghề tội lỗi, giá buốt của sự kiêu ngạo, ích kỷ… thì còn chỗ đâu mà cho Thiên Chúa hiện diện. Không mở lòng ra đón Thiên Chúa vào cuộc sống, làm sao được cứu độ. Vậy chúng ta hãy luôn kiến tạo sa mạc trong lòng mình như Lời Chúa trong bài đọc 2, Thánh Phaolô chỉ cho chúng ta một con đường, một cách thế giúp chuẩn bị hữu hiệu cho ngày Chúa trở lại. Đó là luôn kiên trì sống tình yêu thương, bác ái, biết vun trồng lòng tin, cậy, mến và khả năng bén nhạy giúp nhận ra đâu là thánh ý Chúa và điều đẹp lòng Ngài. Sống được như thế, chúng ta sẽ sinh hoa trái thiêng liêng phong nhờ siêng năng lãnh nhận các bí tích nhất bí tích hòa giải và thánh thể trong Mùa vọng này chắc chắn chúng ta sẽ gặp được Thiên Chúa và nhận được ơn cứu độ mọi thời.
Ước gì qua Lời Chúa hôm nay, chúng ta hãy nghe lời Thánh Gioan Tiền Hô dạy, biết ăn năn sám hối trở về với Chúa. Biết rửa sạch tội lỗi. Biết đổi mới tâm hồn bằng cuộc sống đi vào nội tâm. Tìm những giờ phút thanh vắng cô tịch trong tâm hồn để lắng nghe tiếng Chúa. Sống đơn sơ khiêm nhường, yêu thương và tha thứ để nên giống Chúa. Muốn được như thế ta phải chiến đấu để từ bỏ ý riêng và sống thi hành Lời Chúa dạy đế kiến tạo sa mạc trong tâm hồn hằng ngày ngõ hầu thấy Chúa và nhận được ơn cứu độ trong đời sống. Amen.
Lm. Giuse Nguyễn Quốc Quang
Nguồn tin: www.giaophandanang.org
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn