Mẹ Thương Nước Việt
Mẹ ơi ngày ấy Việt Nam
Sông dài, đất rộng, xanh lam biển rừng
Tiên Rồng nòi giống đã từng
Tự hào Tổ Quốc lẫy lừng cha ông
Nhưng nay Đất Nước chênh chông
Mẹ nghe trông đoái dủ lòng xót thương
Cả Nam Trung Bắc quê hương
Thuyền đời vật vã trên đường cheo leo
Trải dài Nam Bắc rắc gieo
Cô- vy cuồn cuộn bám theo cuộc đời
Phận người sóng dập tơi bời
Mây buồn giăng kín khoảng trời tương lai
Miền Nam quặn thắt đêm dài
Chập chồng chống chọi miệt mài Cô-vy
Cung sầu tưởng đã trôi đi
Nạn nhân Cô-vid tử ly còn nhiều
Miền Trung khúc ruột tiêu điều
Thiên tai bão lũ bao nhiêu dội về
Đập đê lở sạt tứ bề
Nỗi đau muối xát não nề tâm can
Hạ về Miền Bắc nóng rang
Sang Đông rét buốt buôn làng tuyết rơi
Dị thường khốc liệt mỗi nơi
Trường ca chua xót Mẹ ơi tím sầu
Nhân gian bức họa đổi màu
Gam màu hi vọng đợi lâu mỏi mòn
Đẫm buồn biến thể “…micron”
Tăng lo thêm hoảng héo hon suy tàn
Khẩn cầu Mẹ đến ủi an
Nhân gian quanh quẩn trong màn thương đau
Lau khô giọt lệ ưu sầu
Phục hồi cuộc sống ngả màu “đỏ cam”
Xin cho Đất Nước Việt Nam
Chuyển màu cuộc sống xanh lam hòa bình
Tự tin vững bước hành trình
Cùng đi có Mẹ bên mình an yên
Tác giả: Hoài